Lịch sử của Vương quốc Anh - United Kingdom tóm lược như sau:
England + Scotland + Wales = Great Britain = Britain Island : Đảo Anh, Toàn Anh
Great Britain + North Ireland = United Kingdom : Liên hiệp Anh, Vương Quốc Anh
+ Xứ Wales được sáp nhập vào England
+ Vua James đệ lục của Scotland thừa kế ngai vàng England, hợp nhất hai vương quốc thành Great Britain.
Như vậy Great Britain gồm 2 Vương Quốc, vương quốc England và vương quốc Scotland, thường tính thêm xứ Wales (không phải Vương Quốc ).
+ Đến lượt Ireland bị sáp nhập vào Great Britain trở thành United Kingdom. Sau đó Cộng Hòa Ireland tách ra chỉ còn Bắc Ireland.
Quốc kỳ Vương Quốc Liên Hiệp Anh và Bắc Ireland 
* ENGLAND : 
Anh (tiếng Anh: England, Hán-Việt: Anh Cát Lợi) là quốc gia rộng lớn và đông dân nhất trong Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ailen, nằm về phía tây bắc của châu Âu. Dân số của Anh chiếm hơn 83% tổng số dân của Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ailen và chiếm phần lớn diện tích của đảo Anh. Anh tiếp giáp với Scotland về phía bắc và Wales ở phía tây. Ngoài ra, Anh còn giáp với biển Bắc, biển Ailen, Đại Tây Dương và eo biển Măng-sơ. 

Tên "England" có nguồn gốc từ người Angles, một trong một số các bộ tộc Đức đến định cư trên vùng lãnh thổ này vào thế kỷ 5 và 6. Thủ đô của Anh, London, là thành phố lớn nhất của vương quốc, đồng thời được phần lớn các nghiên cứu xác nhận là thành phố lớn nhất trong Liên minh châu Âu. Đây cũng là nơi ra đời của cuộc Cách mạng Công nghiệp thế kỉ 18, đưa nước Anh trở thành một trung tâm kinh tế hàng đầu thế giới và sau đó là Đế chế Anh hùng mạnh có hệ thống thuộc địa khắp thế giới với biệt danh: "đất nước Mặt Trời không bao giờ lặn" do diện tích mênh mông của nước này và hệ thống các nước thuộc địa. Nước Anh cũng là một trong những trung tâm văn hóa có ảnh hưởng lớn nhất thế giới. Đây là nơi khởi nguồn của tiếng Anh, thứ ngôn ngữ phổ biến toàn thế giới. Luật pháp của Anh cũng là nền tảng cho nhiều hệ thống pháp luật khác tại nhiều nước trên thế giới. 

Anh tồn tại như một vương quốc độc lập riêng lẻ cho đến ngày 1 tháng 5 năm 1707, khi Đạo luật Thống nhất được ban hành, hợp nhất nước này với Vương quốc Scotland để thành lập Vương quốc Đại Anh (Great Britain). Ngày nay, Anh là một quốc gia nằm trong Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland cùng với ScotlandWales và BắcIreland.
SCOTLAND : 
Scotland (phát âm như "Xcốtlen" hay "Scốtlen"; Hán-Việt: Tô Cách Lan) là một quốc gia tại Tây Âu, thuộc Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland cùng với Anh, xứWales và Bắc Ireland

Nước này chiếm một phần ba phía bắc của đảo Anh, phía Nam giáp xứ Anh, phía Đông giáp Bắc Hải, phía Tây Bắc Đại Tây Dương, phía Tây Nam Biển Ailen và Kênh Bắc Anh. Ngoài vùng đất chính trên đảo AnhScotland còn thêm 790 hòn đảo. 

Thủ đô Edinburgh là thành phố lớn thứ nhì của Scotland và là một trong những trung tâm thương mại lớn nhất châu Âu. Thành phố lớn nhất của Scotland là Glasgow với khoảng 40% tổng số dân. 

Vương quốc Scotland vốn là một nước độc lập cho đến ngày 1 tháng 5 năm 1707 khi đạo luật thống nhất ra đời tạo nên một liên hiệp chính trị với Vương quốc Anh để hình thành Vương quốc Đại Anh. Hệ thống pháp lý của Scotland vẫn khác biệt với hệ thống pháp lý của Anh, xứ Wales và Bắc Ireland. Hiện Scotland đang tiếp tục xây dựng một nền pháp lý riêng biệt cả về tư pháp (private international law) lẩn công pháp (public international law). Sự độc lập liên tục về luật-pháp, hệ thống giáo dục và Giáo hộiScotland là ba nền tảng góp phần gìn giữ văn hoá và nét đặc trưng dân tộc Scotland kể từ khi gia nhập Vương quốc đại Anh. Tuy nhiên, Scotland không còn là một quốc gia có chủ quyền và không được quyền gia nhập trực tiếp vào Liên Hiệp Quốc hoặc Liên minh châu Âu.
* WALES : 
Wales là một trong bốn quốc gia cấu thành Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ailen. Wales tọa lạc ở Tây-Nam Đại Anh và giáp Anh về phía Đông, Eo biển Bristol về phía Nam và Biển Ireland về phía Tây và phía Bắc, và cũng nằm bên cửa sông Dee về phía Đông-Bắc. Wales là công quốc lớn nhất thế giới. 

Bản sắc văn hóa của Wales được đại diện bằng các yếu tố như thổ ngữ tiếng Wales, sự khổ hạnh tu hành, một hệ thống hệ thống pháp luật thế tục phát triển cao, và một nền truyền thống văn học riêng biệt đã nổi trội lên sau khi quân La Mã rút khỏi Anh vào thế kỷ thứ 5. Trong số các tổ chức nhà nước bên trong Wales, chỉ có Gwynedd vẫn giữ được độc lập cho đến cuối thế kỷ 13 khi bị Anh xâm chiếm. Tuy nhiên, cuộc thôn tính chính thức và việc hủy bỏ luật của Wales mãi đến thế kỷ 16 mới hoàn thành. Wales (với tất cả các vùng được thống nhất dưới một chính phủ) đã chưa bao giờ là một nhà nước có chủ quyền, dù một số công quốc cát cứ vẫn giữ độc lập cho đến thời điểm bị sự xâm chiếm của Anglo-Norman. 

Hai phần ba dân số của Wales sống ở các thung lũng và đồng bằng ven biển phía Nam, một số lượng đáng kể tập trung ở phía Đông Bắc. Các phần dân số còn lại ở Mid Wales, vùng Tây và Tây Nam chủ yếu là nông thôn và có đặc trưng là các vùng đồi núi.

Kể từ thế kỷ 20 trở đi, đã diễn ra một sự hồi sinh về ý thức và tình cảm dân tộc Wales. Thành phố lớn nhất của WalesCardiff (Caerdydd) đã được chọn làm thủ đô của Walesnăm 1955. Quốc hội Wales (Cynulliad Cenedlaethol Cymru) được thành lập năm 1999, có quyền sửa đổi pháp chế căn bản từ Quốc hội Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland. Các quyền hạn này đã được mở rộng bằng Sắc luật chính quyền Wales năm 2006, và Quốc hội Wales ngày nay có thể đề xuất và thông qua luật nhưng chỉ sau khi được phép của Quốc hội Anh quốc.
NORTHERN IRELAND: 

Bắc Ireland (phiên âm tiếng Việt: Bắc Ailen; Hán-Việt: Bắc Ái Nhĩ Lan) là một phần của Anh Quốc. Bắc Ailen có 6 hạt gồm: Antrim, Armagh, Down, Fermanagh và Londonderry tất cả nằm trong tỉnh Ulster. Bắc Ailen là một trong bốn nước cùng với England, Scotland và Wales hình thành nên đất nước Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland (United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland). Đạo luật Bắc Ailen năm 1998 mô tả Bắc Ailen như là một phần của Anh Quốc nhưng thuật ngữ "Đất nước Liên hiệp" này thường chỉ được mô tả bởi những người thuộc nhóm liên hiệp "Unionist" và người Anh, trong khi những người theo chủ nghĩa quốc gia Ireland "Irish Nationalist" đều không chấp nhận. Diện tích 5/6 còn lại của đảo Ailen thuộc về đất nước độc lập có chủ quyền là Cộng hòa Ireland. 

Như một đơn vị hành chính thuộc Anh Quốc, Đạo luật chính phủ Ailen năm 1920 cho phép Bắc Ailen có một chính quyền đại diện tương tự như Scotland và Wales. 
Lễ hội và các truyền thống Anh
ĐÊM HỘI ÔNG FAWKES (GUY FAWKES NIGHT)
Guy Fawkes Night, cũng còn được gọi là Bonfire Night (đêm lửa)Fireworks Night (đêm pháo hoa) và Plot Night (đêm đốt kho thuốc súng), là một dịp lễ hội hàng năm (nhưng không phải là ngày nghỉ lễ toàn quốc) vào tối mùng 5 tháng 11, có nguồn gốc ở Anh quốc, sau đó lễ hội này lan sang New Zealand, Nam Phi và một số tỉnh ở Canada. Trước kia một số người Úc ở hải ngoại và ở Úc cũng đã tổ chức lễ này nhưng ngày nay không còn tổ chức nữa. Lễ này tưởng niệm sự thất bại của một nhóm người theo đạo cơ đốc có âm mưu đốt kho thuốc súng để lật đổ Quốc hội ở London nhưng bất thành vào đêm ngày 5/11/1605, lúc đó vua là James 1 là người theo đạo Tin lành.

Lễ hội được tổ chức trên toàn Vương quốc Anh từ thành thị tới nông thôn. Người ta đốt pháo, pháo hoa và dựng các đống lửa lớn, cạnh đó là các hình nộm hay các ông người tượng trưng cho các ông Fawkes, là những người có âm mưu lật đổ quốc hội nổi tiếng bị đốt cháy. Trước ngày mùng 5, trẻ con đứa nào cũng có một hình nộm mang nó đi để xin tiền người lớn, chúng nói rằng: "Penny for the guy" (Cho ông người nộm mấy xu).

Ý nghĩa hiện đại của lễ hội
Dù trong xã hội hiện đại, đêm đốt pháo được kỉ niệm cũng có chút ý nghĩa chính trị và đảng phái. Câu vè "Hãy nhớ, hãy nhớ...", thể hiện cảm xúc căm ghét người theo đạo cơ đốc không còn được mấy lưu tâm đến. Đêm đốt pháo ngày nay chỉ còn là đêm hội tổ chức trong cộng đồng những người theo đạo cơ đốc ở Anh quốc, tập tục chung là đốt người nộp không còn được mấy người thực hiện giống trước kia nữa.

Tuy nhiên, đêm đốt pháo là điểm khởi đầu cho các trường dạy môn lịch sử.
NGÀY LỄ MỞ HỘP (BOXING DAY)
Ở Anh, ngày hội mở hộp thường được tổ chức vào ngày hôm sau của ngày Giáng sinh, tức rơi vào ngày 26/12. Tuy nhiên, nói một cách chính xác thì ngày Hội mở hộp là ngày đầu tiên của tuần tiếp theo sau lễ Giáng sinh.
Giống ngày lễ Giáng sinh, lễ mở hộp là một ngày lễ quốc gia.   nghĩa là một ngày tất cả mọi người đều được nghỉ làm trên toàn bộ lãnh thổ của Anh. Nếu lễ mở hộp rơi vào đúng ngày thứ bảy hay chủ nhật, thì ngày thứ hai tiếp theo sẽ là ngày được nghỉ bù trên toàn quốc.
Tại sao ngày 26/12 được gọi là ngày lễ Mở hộp?
Theo truyền thống, ngày 26/12 là ngày mở các hộp Giáng sinh để chia sẻ những thứ được đóng gói trong đó với những người nghèo.
Hộp giáng sinh là gì?
Hộp giáng sinh là một cái hộp bằng gỗ hay bằng đất sét mà người ta dung để đựng quà giáng sinh.
Lịch sử của ngày lễ mở hộp – Nguồn gốc của ngày lễ mở hộp
Theo sự nghiên cứu của chúng tôi, các hộp giáng sinh được sử dụng theo các cách khác nhau sau đây:
Để giữ bình yên cho các con tầu
tau Anh, du hoc Anh.jpgTrong thời kì chinh phục, khi những chiếc tầu to lớn được hạ thủy để đi khám phá các miền đất mới, một cái Hộp giáng sinh được dùng làm biểu tượng cho một điều mang lại may mắn. Nó là một chiếc hộp nhỏ đặt trên mỗi chiếc tầu khi tầu còn đang neo ở cảng. Chiếc hộp sẽ do cha cố để trên tầu, các thủy thủ muốn cầu chúc cho một chuyến đi trở về an toàn thì bỏ tiền vào chiếc hộp đó. Sau đó, chiếc hộp sẽ được đóng lại cẩn thận và được giữ trên tầu trong suốt chuyến đi.
Nếu con tầu trở về an toàn, chiếc hộp sẽ được đưa trở lại cho vị cha cố để cha cố đứng ra tạ ơn vì chuyến đi thành công. Cha cố sẽ phải giữ chiếc hộp nguyên như vậy mà không được mở ra, đợi cho đến tận ngày Giáng sinh, cha cố mới mở hộp để chia tiền cho người nghèo.
Để cứu giúp người nghèo
Một chiếc hộp đựng đồ bố thí sẽ được bỏ vào trong các nhà thờ vào ngày Giáng sinh. Những người theo đạo khi đến nhà thờ sẽ bỏ quà tặng của mình vào đó để giành cho nguời nghèo trong xứ đạo. Những chiếc hộp đó lúc nào cũng mở nắp vào ngày sau ngày lễ giáng sinh, chính vì vậy mà người ta gọi ngày đó là ngày mở hộp.
Một món quà cho những người lao động
Rất nhiều người lao động nghèo phải làm việc chính vào ngày lễ Giáng sinh và ngày hôm sau thì nghỉ làm để đi thăm viếng gia đình mình. Và bởi vì họ chuẩn bị nghỉ, nên người chủ sử dụng lao động đưa cho họ một chiếc hộp Giáng sinh.
Trong những năm cuối của thế kỉ 18, các Ông chủ, bà chủ thường “đóng gói” những thức ăn thừa của họ, hoặc đóng gói một vài quà tặng nào đó để phân phát cho những người làm công sinh sống và làm việc trên đất của mình vào ngày sau ngày lễ Giáng sinh..
Và truyền thống vẫn được lưu giữ đến ngày nay ......
Truyền thống cho người lao động tiền vẫn được lưu giữ cho đến ngày hôm nay. Thường những người quản gia tặng quà hay tiền cho những người thường xuyên mua bán với mình (như người bán sữa, người hút bụi hàng tuần, người bán than, người bán giấy…) và ở các công sở, chủ sử dụng lao động thường tặng nhân viên tiền thưởng vào dịp lễ Giáng sinh.
Trẻ em ở các trường trên toàn nước Anh tập hợp các món quà của chúng lại để bỏ vào các Hộp Giáng sinh để gửi cho các nước nghèo.
 NGÀY LỄ BÁNH NGỌT
du hoc Anh, banh ngot, pancake.jpgCó rất nhiều người thích ăn bánh ngọt nóng phủ bơ và si-rô hoa quả bên trên vào buổi sáng. Nhưng các bạn có biết là có một ngày lễ hội mà người ta tổ chức để ăn bánh ngọt cùng với bạn bè và người thân không? Đó là một truyền thống của Anh có nguồn gốc từ rất nhiều năm trước đây.
Lễ hội bánh ngọt được tổ chức vào ngày Thứ ba xưng tội, là ngày trước lễ ăn chay Lent. Lent là lễ của đạo cơ đốc có từ thế kỉ thứ 4 kéo dài 40 ngày và thường đó là giai đoạn người ta ăn chạy và ép xác tiết dục. Thường mọi người ăn thả phanh và vui chơi xả láng vào ngày trước khi lễ Lent bắt đầu. Thứ ba xưng tội thường được gọi là ngày lễ bánh ngọt bởi những đồ béo bị cấm trong dịp lễ Lent phải được mang ra tiêu thụ cho hết. Mọi người lấy hết trứng và những thực phẩm ăn uống hàng ngày còn lại trong bếp để làm thành những chiếc bánh ngọt ngon lành.
Ở Vương quốc Anh và Bắc Ailen, và còn nhiều nơi khác trên thế giới nữa, thường ngày lễ Bánh ngọt được tổ chức với rất nhiều trò chơi vui nhộn, hài hước và tất nhiên là ăn rất nhiều. Tuy nhiên, hoạt động nổi tiếng nhất vào ngày này là cuộc thi chạy bánh ngọt ở Olney thuộc Buckinghamshire, nước Anh, đã được tổ chức bắt đầu từ năm 1445. Cuộc thi này bắt nguồn từ việc có một phụ nữ đang làm bánh ngọt vào ngày Thứ ba xưng tội để dùng hết các thực phẩm có thể bị hỏng trong dịp ăn chay Lent. Khi chị đang nấu bánh thì chị bỗng nghe thấy tiếng chuông của nhà thờ nhắc chị phải đi lễ. Để không bị muộn, chị cứ thế chạy đến nhà thờ, người vẫn đeo tạp dề và tay vẫn cầm chảo rán. Kể từ đó mới khởi nguồn cuộc thi chạy với bánh ngọt, từ đó đến nay đã trên 500 năm.
Chỉ có phụ nữ mới được phép tham gia vào cuộc thi này. Các chị phải chạy theo một đường đã được định trước, tay cầm chảo rán và điểm đích là nhà thờ. Trong chiếc chảo rán các chị cầm trong tay có một chiếc bánh ngọt nóng, mà các chị phải tung được nó lên ít nhất là ba lần trước khi kết thúc vòng đua. Người phụ nữ đầu tiên kết thúc đường đua và đến nhà thờ đầu tiên với chiếc bánh ngọt được cho là người thắng cuộc. Chị sẽ phải mời người đánh chuông của nhà thờ ăn bánh ngọt và người đánh chuông phải thưởng cho chị một nụ hôn được gọi là nụ hôn hòa bình “Kiss of peace”. Cuộc đua này vẫn được tổ chức ở Anh và ở một vài thành phố khác.
NGÀY HỘI THÁNH GEORGE
Ngày hội thành George là ngày 23/4. Đây cũng là ngày quốc khánh của Anh.
Thánh George là ai?
Thánh George.jpgSt. George là vị Thánh bảo hộ của nước Anh. Huy hiệu của vị thánh này là một chữ thập màu đỏ trên nền trắng, cũng là cờ của Anh và là biểu tượng của Anh. Richard The Lion Heart là người sang tạo ra huy hiệu này và mang vào nước Anh vào thế kỉ thứ 12. Binh linh của vua vẽ nó trên quân phục của mình để tránh đánh nhau nhầm lẫn trong các trận chiến.
Cũng như Anh, tất cả các nước và vùng khác thuộc Vương quốc Anh đều có Thánh bảo hộ riêng để khi đất nước lâm nạn, các vị thanh chủ sẽ được cầu viện để cứu đất nước thoát khỏi tay giặc.Mời các bạn xem thêm bài Lịch sử hình thành vương quốc Anh.
Ai là vị thánh St George đích thực và vị này đã làm gì để trở thành Thánh bảo hộ của Anh.
St George là một người lính Roman dũng cảm đã phản đối lại cực hình của những người theo đạo cơ đốc áp dụng với người Romans và đã chết vì niềm tin và lẽ sống của mình.
Một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất về Saint George là chuyện trận đấu của vị thành này với một 
con rồng. Nhưng thực sự gần như không hề có chuyện này, và lại càng không có chuyện vị thanh này đã đến nước Anh. Mặc dù vậy, St George vẫn được toàn thế giới nói rằng là vị thanh chủ của nước Anh đã giết chết rồng.
St George lúc nào cũng được tả bằng bức tranh một hiệp sĩ cầm khiên có chữ thập đỏ, thường ngồi trên lưng ngựa hay đang giết rồng.
Thánh George, Thánh bảo hộ của cảnh sát, chinh sát…
Vào ngày chủ nhật gần đến ngày 23/4 nhất, thám báo và chinh sát trên toàn nước Anh diễu hành trên các đường phố lớn và tham dự vào một nghi lễ đặc biệt của ngày hội Thánh George's được tổ chức ở nhà thờ của địa phương.
Diễu hành vào ngày lễ St Georges tại tỉnh Sevenoaks:
dieu hanh le st george o Anh, du hoc Anh.jpg
Ở Anh, ngày lễ St George's được tổ chức thế nào?
Theo truyền thống, ngày 23/4 là ngày cài hoa hồng đỏ trên cúc áo ngực, đây là quốc hoa (the national flower). Tuy nhiên, khác với các nước khác, nước Anh không tổ chức ngày này bằng pháo hoa giống như người Mỹ tổ chức ngày 4/7. Trên thực tế, bạn sẽ nhìn thấy nhiều cuộc diễu hanh lớn với thánh St Patrick ở Anh vào ngày quốc khánh Ailen hơn là thấy thánh St Georges vào ngày lễ thánh George ở Anh.
Đối với phần lớn người dân Anh, ngày lễ St George's cũng là một ngày giống như các ngày bình thường khác.
Sự thực thú vị:
  • Dù cho sự thực là St. George là thánh bảo hộ của Anh từ thế kỉ 14, chỉ có 1/5 người Anh biết rằng ngày lễ thanh George rơi vào ngày 23/4.
  • Hơn một phần tư người dân sống ở Anh không biết thanh bảo hộ của họ là thánh nào!
  • Shakespeare sinh vào 23/4/1564 và ông mất cùng ngày đó năm 1616.
Kịch câm
St. George thường xuất hiện trong các vở diễn kịch câm vào dịp lễ Phục sinh và Giáng sinh. Kịch câm được trinh diễn ở Anh hàng nhiều trăm năm nay. Các vở kịch này là kịch dân gian, được dựng trên truyền thuyết về St. George và bảy vị vô địch của cơ đốc giáo